Hôm rồi đi dạo web thấy mấy bài thơ của Hồ Xuân Hương lâu ngày đọc lại vẫn thấy hay, nên chép vài bài để dành đọc. Thích nhất là cách mà Hồ Xuân Hương nhấn vào 2 câu cuối ! càng đọc càng thấm .. 😉 😉 🙂 Quả không hổ danh là “BÀ CHÚA THƠ NÔM“.
Trống Thủng
Của em bưng bít vẫn bùi ngùi,
Nó thủng vì chưng kẻ nặng dùi,
Ngày vắng đập tung dăm bảy chiếc,
Đêm thanh tỏm cắc một đôi hồi,
Khi giang thẳng cánh bù khi cúi
Chiến đứng không thôi lại chiến ngồi.
Nhắn nhủ ai về thương lấy với,
Thịt da ai cũng thế mà thôi.
Vịnh cái quạt
Một lỗ xâu xâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dán tự bao giờ,
Chành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?
ĐÁNH ĐU
Bốn cột khen ai khéo khéo trồng,
Người thì lên đánh kẻ ngồi trông,
Trai đu gối hạc khom khom cật
Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng.
Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới,
Hai hàng chân ngọc duỗi song song.
Chơi xuân có biết xuân chăng tá.
Cọc nhổ đi rồi, lỗ bỏ không!
Con ốc nhồi
Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi,
Quân tử có thương thì bóc yếm
Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.
Hang các cớ
Trời đất sinh ra đá một chòm,
Nứt làm hai mảnh hỏm hòm hom.
Kẽ hầm rêu mốc trơ toen hoẻn,
Luồng gió thông reo vỗ phập phòm.
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm,
Con đường vô ngạn tối om om.
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc,
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm!
Đèo Ba Dội
Một đèo, một đèo, lại một đèo,
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo.
Cửa con đỏ loét tùm hum nóc,
Hòn đá xanh rì lún phún rêu.
Lắt lẻo cành thông cơn gió thốc,
Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo.
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo.
Dệt cửi
Thắp ngọn đèn lên thấy trắng phau,
Con cò mấp máy suốt đêm thâu.
Hai chân đạp xuống năng năng nhắc,
Một suốt đâm ngang thích thích mau.
Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả,
Ngắn dài khuôn khổ cũng như nhau.
Cô nào muốn tốt ngâm cho kỹ,
Chờ đến ba thu mới dãi màu.
Mắng Học Trò
Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ ?
Lại đây cho chị dạy làm thơ,
Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.
Vịnh Cái Giếng
Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông,
Giếng tốt thanh thơi, giếng lạ lùng
Cầu trăng phau phau đôi ván ghép,
Nước trong leo lẻo một dòng thông.
Cỏ gà lún phún leo quanh mép,
Cá diếc le te lách giữa dòng.
Giếng ấy thanh tân ai cũng biết
Đố ai dám thả nạ dòng dòng.
Tát nước
Đang cơn nắng cực chửa mưa tè,
Rủ chị em ra tát nước khe.
Lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm,
Lênh đênh một ruộng bốn bờ be.
Xì xòm đay nước mình nghiêng ngửa,
Nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve.
Mải việc làm ăn quên cả mệt,
Dạng hang một lúc đã đầy phè.
Đánh Cờ
Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,
Đốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Để đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Đem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.
Cuộc xướng hoạ giữa Hồ Xuân hương và Chiêu Hổ thực là không tiền khoáng hậu trong lịch sử văn chương của ta. Sức khoẻ và tình yêu sự sống, văn tài và cá tính, lối nói toạc móng heo, không úp mở bóng gió nhiều, không dùng biểu tượng hai mặt, ít tử vận (vần chết không hoạ được) mà chỉ có lộng chữ (bỡn chữ). Chỉ có ba bài thơ mà đã đi thẳng vào dân chúng và từ lâu đã nảy sinh nhiều giai thoại. Cả đôi bạn đều cân xứng về tài nghệ thơ Nôm, và cũng thật tri âm, tri kỷ, không có một chút gì ngăn cách giữa đôi bạn thanh niên nam nữ.
Trách Chiêu Hổ
Hồ Xuân Hương:
Anh đồ tỉnh, anh đồ say,
Sao anh ghẹo nguyệt giữa ban ngày ?
Này này chị bảo cho mà biết.
Chốn ấy hang hùm chớ mó tay.
Chiêu Hổ hoạ lại:
Này ông tỉnh! Này ông say!
Này ông ghẹo nguyệt giữa ban ngày!
Hang hùm ví bẵng không ai mó,
Sao có hùm con bỗng trốc tay ?
Hồ Xuân Hương:
Những bấy lâu nay luống nhắn nhe,
Nhắn nhe toan những sự gùn ghè.
Gùn ghè nhưng vẫn còn chưa dám,
Chưa dám cho nên phải rụt rè.
Chiêu Hổ hoạ lại:
Hỡi hỡi cô bay tố hão nhe
Hão nhe không được, gậy ông ghè.
Ông ghè không được, ông ghè mãi,
Ghè mãi rồi lâu cũng phải rè
Hồ Xuân Hương:
Sao nói rằng năm lại có ba ?
Trách người quân tử hẹn sai ra.
Bao giờ thong thả lên chơi nguyệt,
Nhớ hái cho xin nắm lá đa.
Chiêu Hổ hoạ lại:
Rằng gián thì năm, quí có ba
Bởi người thục nữ tính không ra.
Ừ rồi, thong thả lên chơi nguyệt
Cho cả cành đa lẫn củ đa.
===============================
Đọc tiếp thơ của Hồ Xuân Hương: http://annonymous.online.fr/Thivien/viewauthor.php?ID=313
Phiếm luận về Thơ Hồ Xuân Hương tác giả Bắc Giang: http://annonymous.online.fr/Thivien/viewwriting.php?ID=118
(Hình tác giả sưu tầm trên Internet)
Filed under: Buồn viết bậy |
doc nao
Tui cũng thích thơ HXH, nhưng đôi khi thấy gợn gợn khi đọc thơ bà ấy. Nghe chua xót, ngậm ngùi, oán giận. Nhưng vẫn thích đọc, khi đọc về cuộc đời và sự nghịêp của bà lại càng khâm phục bà hơn! ok
Tôi rất thích bút pháp của bà … người đọc qua cứ ngỡ là cái tục.. nhưng chính cái tục đó nói lên cái thanh… Một bút pháp tuyệt vời.
Thơ Hồ Xuân Hương tục mà thanh. Tuyệt vời.
Tớ chỉ thấy tục thôi, mà lại thích cái tục đấy, hì…
Di tim su that ve 1 tac pham van hoc la viec lam tot.
Neu su that dung la cua? cu. Ho^ viet ra thi co’ loi khen na`o hay ho’n nu’a?
Neu kho^ng phai cua? cu. Ho^ viet ra thi kho^ng co’ dieu ba’ng bo^? nao te^. ho’n die^u “nha^.n vo’ la`m cua? mi`nh” cua? chi’nh ta’c gia? ro’?m.
Ne^u khong tim ra su that duoc, thi nhung bai tho ay va^~n la tho’ hay va` da’ng de cho moi nguoi nga^m ngo’.i.
Pha?i va^y kho^ng? thu’a cac qu’y ba.n.
tôi rất thích thơ HỒ XUÂN HƯƠNG nhung thơ bà có vẻ tục và lộ liễu quá.Nhưng mình vẫn thích đọc..hihi
Thơ của bà thật là tuyệt vời!!!
thơ Hồ Xuân Hương tuy hay nhưng cái tục còn nhiều quá
nhưng xét cho cùng thì cái tục ấy lại thể hiện rõ thân phận đáng thương của bà
mình rất thích thơ của Hồ Xuân Hương, thơ Bà giản dị va trầm lắng . Những nổi lo toan vất vả của người phụ nữ trong cuộc sống đương thời được Bà nâng cao tạo đươc vị thế trong xã hội trong khi đó nhường như mọi người đều quên lãng, xem thường họ. Nên nhận biết rằng người phụ nữ trong xã hội là rất quan trọng cần được bảo vệ và giúp đỡ.
minh rat thich tho cua Ho Xuan Huong
tho cua ba rat hay nhieu y nghia va rat sau xa
Phải là người đàn bà rành đủ moị ngón chơi ở đời mới có thể để lại những áng thơ văn xuất chúng như vậy…
thơ Hồ Xuân Hương hay wa’ chừng, đọc mãi mà không chán
thơ Hồ Xuân Hương hay ưa’ chừng. đọc mãi mà không chán.hihi
thơ hồ xuân hưong thật tuyệt vời
đúng là bà chúa thơ nôm
thơ hồ xuân hương quả thật qúa tuyệnt vơif
Tho hxh that hay. Trong cai thuc luan hien len 1 noi buon man mac (td)
có ai bít câu thơ nào của HXH có xuất hiện 3 từ:”mông,ghế trên,bà đầm” ko?
tho ho xuan huonh hay va tuyet that doc mai khong chan .van dung tho cua ba di giao luu thi tuyet
Ngày còn đi học mình đã thích thơ HXH, đơn giản vì hồi ấy mình mới chỉ thấy được vần điệu, thể thơ hay thôi. Sau được học, được hiểu, mình thấy thơ bà thật ý nghĩa. Dù thấy rằng bà viết thơ có nhiều câu từ còn tục, nhưng ta cũng hiểu cho những suy nghĩ, mong ước của bà, bà đã nói thay lời bao người phụ nữ xưa ( hỏi xưa nay có ai có thể nói tục một cách tinh tế như bà không). Đúng rằng phải là một người hiểu rất nhiều ngón đời mới có thể viết nên những dòng thơ thâm thúy để đời, nhưng phụ nữ xưa cụo đời lắm vất vả, cay đắng. Ngày nay, có những người đọc thơ bà vẫn thấy như có mình trong đó.
thơ hồ xuân hương không tục, có tục chăng là ở bản thân người đọc, ở đầu óc người đọc. Bạn thử đọc câu bạn cho là tục nhất xem sao. Rồi chỉ ra từ tục coi. Không có đâu bạn. Do suy nghỉ của bạn thôi.
Khi đã trở thành bà chúa thì chẳng ai dám nói là tục.
khi đọc thơ Hồ Xuân Hương, ai có ý nghĩ đen tối thì nó sẽ tục còn ai trong sáng thì nó sẽ thanh, đọc lại thì đúng là thơ miêu tả những hiện thực hiện tượng rất bình thường nhưng liên tưởng đến cái tục thì sẽ tục, liên tưởng đến cái thanh sẽ là thanh, tóm lại tất cả vẫn do người đọc, đó chính là nét đặc biệt của thơ Hồ Xuân Hương khi cho người đọc cái sự tự do tưởng tượng mà ko bị gò bó trong cái ý nghĩ của tác giả.
tho ji ma do et cutttttttttttttttttttttt
bien cho khuat mat ong do khon
Hay tuyệt,
Chứng tỏ từ xưa “ông bà ta” đã biết thưởng thức nghệ thuật lãng mạn.
Làm thơ hay đã khó, thơ lãng mạn mang nặng màu sex thì càng khó trong thời ngày xưa. Trình độ nghệ thuật của bà Hồ Xuân Hương cao siêu quá.
Truyện Kiều của Nguyễn Du . Lan Hương. Thơ Trần Long Hùng xin góp ý.
Phục Nhân Mới Thuận Ý Trời
««« « «««
Quan Trường còn gọi Quan Công
Thương dân thống khổ hạn mưa khô cằn
Nhân dân đói khổ mộ bằng
Cải lệnh thiên ý trùng trùng hô mưa
Tiền thân Quan Vũ rồng trời
Thanh long thuộc hạ một đời phò Quan
Cải lệnh thiên ý họa sang
Đọa phàm nhân thế bôn ba kiếp người
Trần gian lắm cảnh lệ rơi
Điêu Thuyền gia phụ dòng đời chênh chan
Đường xưa lắm cảnh bụi vàng
Dấu chân còn đó dấu hài rêu phong
Mưu sinh phụ tử dặm hồng
Nhờ tài ca hát động lòng thiên thai
Cha thì già yếu sớm mai
Nàng thì xuân chớm sắc hồng hai mươi
Hoa xuân phải phục thẹn cười
Cá lặng trong nước vui cười bơi quanh
Mây trời thích lắm bay quanh
Dập dìu che nắng chim quành lượng quanh
Oán than dông tố dập cành
Cuộc đời tâm tối phận đành khổ đau
Cũng vì tặc khấu hung sao
Cuồng ma đánh hiếp trời cao cảm tình
Chí trai cứu nạn thân chinh
Vươn vai dũng mãnh dân sinh trợ tình
Một tên nhận đấm hồn kinh
Tên kia nhận thế cận hình cước sơn
Hai tên cầm kiếm chẳng sờn
Hung hăng múa tiến vào Sầu thân kia
Trước thì giải trận chỏ kìa
Lật người chỏ úp đầu kia máu trào
Búng người chân đá tiến vào
Cước quyền phá núi thây cao đổ nhào
Thình lình hai tặc trên cao
Đại ca phóng xuống đao sang sáng thời
Vũ khôm lộn nhún nhẹ người
Song đao khai lối Sầu lường thủ công
Tặc cương ta thủ công đồng
“Cuồng phong vây núi” núi chàng hiên ngang
Núi trời sừng sững thênh thang
Ung dung trước bảo sóng thần điềm nhiên
“thần điêu bảo hổ” tung thiên
Nương tay đại tặc khuyên liền bỏ đao
Vức đao lập địa phật hào
Quay đầu là bến kinh lành tháng năm!
Đại tặc quen thói hung hăng
“Hỏa đao tiến núi” quyết đâm trăng vàng
Thế ai song thủ tấn tràn
“Linh sư khai khẩu” mạnh nhanh đả hầu
Nhị ca cao nghệ né đầu
Đồng đao hồi trả gió trời xé hoa
Sầu tung;” Nguyệt lý tàng hoa”
Điểm ngay thượng vị nhị ca hạ đồi
Đại ca tung cước vượt đồi
Cước dăng dũng mãnh Sầu thời trúng vai
Chàng ngã liền búng quyền khai;
“Hắc long hí thủy” trả ngay tặc cuồng
“Tả thủ hửu tấn” song buông
Thuật cao đại tặc hạ xuồng trả chiêu
Cước tung;”lãn Mã thân yêu”
Quyết sang thủ cấp hạ thuyền Sầu kia
“Lâm trung cầm Mã” Sầu chia
Khóa đoàn thế ngựa nằm dài đất cao
Tiếp chiêu;”bách điểu quy sào”
Trí thân lảo đảo kêu gào xin tha
Hết hung hết ác kêu ca
Một trận sóng gió phong ba nhớ đời
Tặc khấu quen thoái hiếp người
Diết người cướp của hại người hại dân
Thiết Ngưu danh tặc bại thân
Cho tròn nhân quả trả vay ta bà
Đánh rồi dạy pháp rồi tha
Làm người tham bỏ mới ra người hiền
Từ nay chuyện ác bỏ liền
Người nghèo giúp đỡ thánh hiền học theo
Góc họa tham ý chớ theo
Tà tâm danh lợi tự gieo ưu phiền
Kinh hành độ ác giải phiền
Thưa anh! dạy phải em liền học ngay
Điêu Thuyền Quan Vũ còn đây
Trai tài gái sắc cảm đây bóng hình
Quanh đây ông bướm đan tình
Bà con qua lại khen đồng vỗ tay
Trọng thương phụ tử vui vầy
Cảm ơn tráng sỹ ra tay nghĩa tình
Sầu cười:” chuyện nhỏ dân sinh
Nguy nan giúp đỡ chỉ là bờ duyên
Tạ từ quyến luyến hàn huyên
Mắt trong tình mắt bướm duyên thẹn thùng
Thương thay Sầu ngoảnh chợt nhìn
Nhật Lệ ửng má mỉm lòng vấn vương
Mắt ngà cười nhẹ mến thương
Sầu chàng bối rối cảm thương tơ lòng
Đôi câu muốn hỏi thật lòng
Hoa cài hắc ngọc cảm tình trong sương
Nghĩ duyên gặp mặt thân thương
Ngày mai biết có rượu hồng hay không
Thôi thì sứ mệnh long đong
Cỏ cây ông bướm đậu rồi lại bay
Đôi đường đôi ngã chia tay
Mắt ai vương vấn vẫy tay lệ đầy
Xa xâm mây gió phủ dày
Bóng hình ai lướt ngựa chàng chân mây
Tháng năm dông gió bao vây
Mãnh đời trôi nổi sóng dày triền miên
Loạn nhân vô phép vô thiên
Ma quân cuồng loạn trêu nàng đánh cha
Thương cha đến tuổi đã già
Khổ đau bệnh tật không tiền thuốc thang
Trọng thương cha chết bàng hoàng
Đêm đông mưa gió khăn tang lệ vàng
Cha ơi! Cha ở mây ngàn
Chờ thân con bán mộ tàn chôn cha
Chờ con mua nước hương cha
Đò tang đưa tiễn bến phà gió đông
“Thân cha nằm đó lạnh không?
Dòng người qua lại mua không Điêu Thuyền?”
Khăn tang gió phất tóc huyền
Mưa ngâu phất phới bóng Thuyền điều hiu
Quanh nàng lá úa buồn thiu
Nàng ngân khúc nhạc lệ chiều đau thương
Khúc tình ai oán trùng dương
Cung sầu đứt quãng khóc buồn hắt hiu
Cô nàng tuyệt sắc cô liêu
Cầm kỳ thi họa mưa chiều xót xa
May thay Vương Thống tình xa
Chôn cha nhân nghĩa nhận là con nuôi
Dai nhân cảm tạ khôn nguôi
Nguyện làm hiếu tử ngược xuôi lửa hồng
Trong triều Vương Thống tình nồng
Trung quân báo quốc dân lòng ấm no
Tặc quan Đổng Trác hại cho
Lê dân thống khổ xác khô ngậm ngùi
Lại thêm Lã Bố con nuôi
Hai con hổ dữ đang nuôi nghiệp tàng
Xuân thu chiến quốc lầm than
Sinh linh đầu tháng oán than tâm hùm
Kế mưu tình Thống phủ trùm
Dùng cương khắc chế cương hùm hổ kia
Bày binh giáo mác bẫy kia
Binh đao đấu với gươm kia máu tràn
Cha con hổ dữ bạo hành
Một phen sinh tử lại càng phòng thân
Thống Vương độc kế mỹ nhân
Nhưng lòng vương nặng muôn phần tình con
Thương thay hiến kế phải con
Vì dân vì nước nhìn con lệ đầy
Khổ thay hổ báo kéo bầy
Binh hùng tướng mạnh hổ đầy bên thân
Kế hay là ở mỹ nhân
Gieo tình hai phía khéo thân chia tình
Canh ba Vương Thống thanh minh
Mời nàng Nhật Lệ nghĩ thương giúp đời
Ngài quỳ cuối lạy nến vơi
Quốc gia lâm nạn chỉ nhờ con thôi
Ngỡ ngàng xin dậy cha ơi
“Ơn xưa nay trả còn nào dám quên”
Đôi lời cẩn mật trong đêm
“Cha xin từ tạ nước dân ơn người”
Về phòng buồn lặng nào tươi
Sắc hoa man mác long đong trường tình
Cung sầu uẩn khúc lưu linh
Vườn đào bán nguyệt tiếng đàn thở than
Vì dân vì hiếu quên nàng
Mỹ nhân mai phục hang hùm có may
Địa hào thác đá có vây
Thân tàn cố sức hồ thay biển tình
Làm cho hổ bố con kình
Tuyệt chiêu ly dáng phụ tình giết nhau
Thành bại là ở nơi đâu
Trên đời ưu khuyết ẩn sâu muôn loài
. Đàn ông hèn độc sắc đòi
Lại thêm nghịch lẽ cha đòi dành nhau
Tránh sao lòai hổ chịu đau
Cha con cấu xé giết nhau phủ phàng
Tử thi Đổng trác chia đàn
Thôi đời hoàn bụi quỷ thần đoán đưa
Tặc con Lã Bố lại chưa
Thân xay xác nhẹ mạng còn ham sang
Tủi lòng cam tắm thân vàng
Hôm qua trả hiếu nay nàng lặng căm
Ủi an khi biết thân tằm
Diệt thân vì nghĩa chịu làm vợ oan
Thương sao sinh tử sống còn
Kế lộ sơ hở thân còn nữa đâu
Nhẹ thì nhất kiếm u sầu
Nặng nào đầu rớt còn cầu gì đây
Bọt bèo ngũ mã phanh thay
Tứ chi đầu cổ cỏ cây đỡ dùm
Ôi thôi! Thân nữ gông cùm
Nữ nhi nào dám dụ hùm cưa răng
Lệ tình liều chết phải chăng
Diệt thân vì nước, hiếu chia ba đường
Kiều kia còn ngại tình trường
Chùa thiên phật đó Kiều thà ở lâu
Vì duyên đâu đạo khẩn cầu
Vì chàng Kim Trọng đâu cầu đi tu
Đường tu tâm nhất mới tu
Trăm đời ngàn kiếp mới tu phật hình
Chiều thu Thuyền, Vũ hội sinh
Hạc tình gặp lại đôi bờ hiền lương
Mắt trao vội bước đêm trường
Trời cao không thuận đao nào bay sang
Long đao thuộc hạ lóe vàng
Thiên đao linh tính ánh sang cắt hằu
Người trời đã đọa chư hầu
Gia nhân không hợp lệ trời mưa bay
Khéo sao so sánh ai hay
Thúy Kiều thương một Điêu Thuyền thương hai
Khéo sao so sánh rồng lai
Làm sao so được phật kia sáng ngời
Người trời còn chịu quả đời
Phật thiên đã thoát luật trời âm dương
Bắt cầu so sánh đôi đường
Kiều sao hóa được phật kia sáng ngời
Thân Kiều phải gối dưới trời
Tu hành nhiều kiếp mới tu thành hình
Còn nghi xin thử hiền nhân
Năm điều cơ bản làm nhân không lừa
Sát sinh nhì cướp đoạn chừa
Tà dâm nói dối đời thừa không sân
Uống rượu duyên cắt xa gần
Làm hay thiện đạo hạnh nhân ca đời
Xin Hương lời thiệt một lời
“Biết sai ngươi bỏ thần tiên khen mình
Mê cuồng cố ý lao hình
Lợi danh mờ trí tự mình họa mang
Nhân gieo báo ứng ngập tràn
Luật trời vay trả nguất ngàn biển sâu
Tham, sân, si, dục loạn cầu
Ý sanh khẩu khởi thân hành cuồng ma
Ngươi tham mưu lợi tù sa
Gió gieo gặp bão hỏi ngà đêm canh
Thế gian vạn hướng đường lành
Xuôi đường nhân quả lạc cầu huyện nha
Vô tình gieo họa lai xa
Ngờ nghi phật chánh họa tai vào mình
Xa gần tà đạo mưu vinh
Tiếp lời hóa bậy lỗi này ai hay
Đầu trâu mặt ngựa chờ tay
Gươm tên đục móc ngục kia sẵn đàn
Xin Hương ngộ hạnh lời bàn
Ngày mai em chị đường lành bến hoa
Hữu tâm vô tướng bởi ta
Tâm lành tướng tự tâm sanh phước tiền
Vô tâm hữu tướng ẩn phiền
Tướng tùng tâm diệt hiện tiền nào sai
Chị Hương hình tướng ban mai
Tâm hồng hoa lá ngộ bừng tri quang
Lan kia sắc quyện mây vàng
Hương cài hoa lá trăng vàng cười duyên
Ở đời ta cũng sai kia
Phật tâm tha thứ ban mai sáng ngời
Mở đường khai lối lộ trời
Mong ngươi hoàn đạo tâm hồn trông xanh
Nhân gian có biết cảm đành
Lấy tâm tha thứ độ trần cùng bay
Một phen Kiều thoát kiếp này
Cũng mong thoát nạn xin đời thứ tha
Cũng phen hương phất chốn xa
Phật thiên mãi sáng thế gian đời đời
Độ nhân giải thế chuyện đời
Vơi đi dòng lệ chuyện đời đau thương
Nhân gian vơi lệ chiến trường
Cuối xin ánh phật muôn đời quang tây
Quỷ Vương cảm biết có hay
Xin người độ lượng chúng nhân gương tình!
Trần Long Hùng(Ninh Thuận)
Thơ Trần Long Hùng(Ninh Thuận)
Thiên Long Du Ký
Trần gian tràn ngập mưa hoa tỏa sắc hồng
Thế trận lục căn say đắm ánh đăng nồng
Xuân chiếu miên man thiên biến nhân sinh niệm
Rồng nhìn si thiện tham sân chảy ngất sông
Chúc đời tâm sống sáng ngời tình giang rộng
Vạn sự ngũ sắc dương gian mê ảo mộng
Sự kiện thiên đường địa ngục trải vàng sông
Như nước sinh linh ai đó trôi trầm bổng
Ý trời vang chấn thiên địa ánh thiện Long
ký tên:
Trần Long Hùng
12 giờ 12 phút, ngày 12 tháng 1 năm 2012
Chào mừng năm Hắc Long
Thơ thiên Long Du Ký, tôi viết tặng chúc xuân cho đài truyền hình Việt Nam. Ý ca ngợi mọi người đài truyền hình sẽ luôn như ánh thiện long (quý vị đọc từ đầu tiên mỗi hàng rồi đọc xuống sẽ ra câu chút xuân Hắc Long, tổng cộng trong thơ có 12 con tượng trưng cho năm 2012 cho năm Hắc Long)
Suối Tình
Xanh mãi thư tình sầu khúc ca
Suối trăng ngắm hẹn lại mình ta
Tranh cài mắt ánh hằng hoa súng
Hạc tiễn sao mây cảnh thiết tha
Xanh bút trong tim hòa biển sóng
Thác nhìn sầu thắm chờ thuyền xa
Quanh trời ánh tím cài hương khói
Xanh mộ bướm vàng hẹn đảo hoa
Thơ Suối Tình chứa luật thơ thuận nghịch!
Tình Thiên Thu
132. Thu về chợt thấy ánh sao
Bướm chim may trắng nắng đào reo vang
Thu về tình khúc lại sang
Trong rừng dưới suối cá vàng đùa chơi
133. Bình minh bừng sáng chân trời
Thuyền tình bỗng đến cho đời vấn vương
Đêm về nằm mộng yêu thương
Ánh sao lắp lánh sáng hằng lòng ta
134. Thu tình thay áo có xa
Thuyền ai lỡ bến sông xa đợi nàng
Lòng này xin gởi gió ngàn
Quân Sầu nguyện nhớ mong nàng thiên thu
135. Mây mù che khuất trời thu
Gió buồn băng giá mộng du tháng ngày
Nắng mưa sương buốt đêm ngày
Tim nồng mãi sống đợi chờ ngày mai
136. Đông về lòng vẫn nhớ ai
Tim sầu in đậm thuyền xưa hẹn thề
Năm nao bao ý ước thề
Đông kia sẽ bước tìm về suối xưa
137. Người đi mưa gió tiễn đưa
Tiếng chim khắc khổ lưa thưa vọng về
Phía xa dông bão lùa về
Chân ai mãi bước sẽ về suối mơ
138. Trong tây vẫn giữ mộng thơ
Giống hoa ké, nghệ… ước mơ mộng vàng
Sương rơi ảm đạm lá ngàn
Chim nào võ cánh nguất ngàn trong đêm
139. Chim sầu lệ rớt trời đêm
Hoa hồng chớp nở màng đêm rụi tàn
Ánh sao thấp thoáng mây ngàn
Cánh chim rẻ gió mây ngàn tìm sao
140. Mưa ơi! đừng rửa máu đào
Tim hồng rạng nức ngọt ngào tình anh
Bài ca hát mãi vẫn xanh
Kỷ niệm in dấu màu xanh vô ngần
141. Ngày mai mái tóc trắng ngần
Mây xanh theo gió tìm gần sao kia
Thuyền xưa gặp bão chia lìa
Quả tim xin tặng thuyền xưa trọn đời
142. Kiếp này ta vẫn trong đời
Hồng trần viết mãi ngàn lời bài thơ
Chuyện tình chớ phải mộng mơ
Cuộc tình mãi đẹp như mơ đời đời
143. Kiếp sau hội ngộ chân trời
Ánh dương rực sáng một trời hành tinh
Trời xanh xin chứng mối tình
Vầng hồng nhật nguyệt chiếu tình thiên thu!
373. MƯA BAY THÁP CỔ
««« « «««
Tháp cổ nguyện tình vượt sóng xô
Hồ Phong hay biết sắc sen mờ
Lung lay đò đợi sông trăng sáng
Linh cảnh lùa về sầu bến thơ
Nở muộn hoa quỳnh hương sắc vắng
Trăng thề vẫn sáng cười trong mơ
Họa nào tan tụ giọt nhân thế
Nhìn sóng triết tình sầu bến mơ!
Xin được làm quen
Email: tranlonghung771982@yahoo.com
DD: 0995088943
Sương tuyết tựa đời cảnh quyện bay
Lợi danh lụy kiếp trôi sông đầy
Vườn duyên trải mộng lăn sinh tử
Sương trắng lệ đời tựa bóng mây
(thơ thuận nghịch)
Nhiều thể thơ thuận nghịch hay thể thơ khác… !